Thứ Sáu, tháng 12 28, 2007

tròn 21 tháng

Tháng này đánh dấu một sự kiện quan trọng: Hải Tặc đi học. Ba me quyết định cho con trai đi học ở trường "Chim Cánh cụt', cách nhà mà ba me mua và chuẩn bị dọn về khoảng 200m. Ngày đầu tiên cả be mẹ chở con trai tới lớp. Hôm đó đúng vào ngày lớp học đi dã ngoại. Vốn dĩ ham chơi, Hải Tặc "nhập cuộc" ngay với bạn bè mà không còn màng tới ba mẹ, dù cả hai đều âm thầm đi theo dõi :-).

Mấy hôm đầu ba đưa đến lớp, con trai khóc lóc không chịu theo cô giáo. Tuy nhiên đến giờ này mọi việc xem chừng đã ok rồi. Để thông báo tình hình, cô giáo ghi nhật ký hàng ngày. Thú thật là đọc nhật ký, ba không tin là cô giáo viết cho con trai của ba: nào là ngoan, không dành đồ chơi, ăn vèo cái hết ... Trong khi đó ở nhà, con trai dành đồ chơi với bạn, chửi thề (má mày - học từ cu heo ở nhà đối diện).

Ba thì thấy ngoại trừ những khuyết điểm nêu trên, con trai cũng đáng yêu lắm. Biết hát rất rất nhiều bài (cô giáo bảo là không dạy cu Beo được gì vì cái gì cũng biết rồi :-)), biết đếm từ 1 đến 10, biết trò chuyện với Ba, biết đòi hỏi, ... tóm lại là con trai đã trưởng thành thực sự rồi.

Bé Ngọc tình hình cũng good (dù thực sự ba không có dành nhiều thời gian cho con gái vì ba phải take care cho Hải Tặc mọi chuyện rồi). Mỗi tháng tăng được 1kg; biết nói chuyện, cười với ba.

Ba thực sự hạnh phúc vì 2 con yêu.